Kịch Truyền Thanh Đam Mỹ Công Viên Ban Đêm

Kịch Truyền Thanh Đam Mỹ Công Viên Ban Đêm

Giấy phép xuất bản số 110/GP - BTTTT cấp ngày 24.3.2020 © 2003-2024 Bản quyền thuộc về Báo Thanh Niên. Cấm sao chép dưới mọi hình thức nếu không có sự chấp thuận bằng văn bản.

Thú nhân chi đái thượng không gian xuyên dị giới

Truyện đọc được, như các truyện thú nhân khác thì ấm áp, nhẹ nhàng. Dưng mà mền không thích truyện này lắm.

Thụ là chủ quán cơm, hôm khai trương xảy ra động đất và em xuyên, vác theo không gian tuỳ thân là cái quán cơm (cộng đất vườn xung quanh). Nhờ có cái không gian nên em tồn tại ngon dù đây chính xác là nhược thụ. == Sau thì túm được 1 bé mèo (thật ra là hổ đi lạc), sau đó bố hổ aka công tìm đến, dẫn về bộ lạc. Thú nhân ở đây còn có năng lực điều khiển các nguyên tố, xa xưa cũng có người có năng lực không gian tuỳ thân nên khả năng của em chỉ làm người ta ngạc nhiên chút xíu vì hiếm thôi. Thú nhân ở đây rất cao to nên thụ nhỏ chỉ cỡ đứa trẻ 14-15 tuổi. Lại là khuôn mặt nhỏ nhắn xinh xắn đáng yêu, hành động ngây thơ nai tơ thường xuyên, nói chung là rất khả ái, ai cũng yêu, người gặp người thương. Vầy mình mới không thích, yêm sợ mấy thể loại chiêu ong dẫn bướm như thế này, hết người này muốn ôm người kia muốn cọ. Di chứng từ hồi Võng du chi Nguyên Bảo sấm giang hồ khá là sâu sắc :v Nhưng ít ra truyện này anh công có độc chiếm dục cao nên mấy cái trên xảy ra rất ít, giống cái rất thân mới ôm ôm cọ cọ, xoa đầu gì đó.

Cái này cũng có thể nói là mỹ thực văn. Nhìn chung thì em này cũng chả giúp kiến thiết gì được cho bộ lạc nhiều ngoại trừ nấu ăn và hướng dẫn cho mọi người, rồi trồng cây chăn nuôi gì đó. Diễn tiến cứ tằng tằng vậy thôi.

Điểm mình không thích: nhược thụ (cộng thêm các thể loại ngây thơ, khả ái), sướt mướt hay khóc. Dù có miêu tả tự nhiên thế nào thì xem lâu mình cũng thấy buồn nôn. ==

Cái không gian tuỳ thân ngoài tác dụng chứa đồ thì chả còn cái gì hết. Hồi đầu bà tác giả còn nhớ ra là có thể trốn vào trong để tránh dã thú, chứ đến cuối thì coi như vứt đi. Đoạn cuối có cảnh nhện khổng lồ tấn công, rất nguy hiểm, rất cam go, đọc chỉ thấy… sốt hết cả ruột! Cái không gian đâu sao không chui vào, kéo luôn mấy đứa kia vào! Lại cứ thích cảm giác mạnh cơ. Cuối cùng bị thương cả lũ, thụ suýt chết. == Vì cái chi tiết này mà mình đánh giá thấp truyện xuống hẳn 1 bậc ==

Còn có khoản 1 hủ nữ xuyên vào cái cây, xem JQ mà chảy máu mũi thành thánh dược. Đọc cũng hài, nhưng cái khoản muốn cho thụ thành np, kéo đủ loại giống đực đến để ghép cp làm mình không thích. Cứ như kiểu các tình tiết câu chuyện đều nằm trong tay của bà hủ ý, là bà ý dẫn bé hổ đến, từ đó dẫn công đến. Rồi cũng lần lượt gián tiếp dụ dỗ các giống đực khác đến hòng ghép đôi nhưng không thành công.

Túm lại là đọc cũng được nhưng đọc 1 lần thôi.

Xuyên việt chi thâm hải nhân ngư

Mình thấy đây là truyện ngọt nhất trong hệ liệt XD Truyện này là công xuyên. Bạn này thì là chết vì tai nạn nên xuyên vào thân thể 1 nhân ngư chết vì bị thương sau khi chạy (bơi) vào cấm địa. Sau khi biết người cứu mình là thụ, thế là chạy đến cảm ơn. Thụ trong thế giới nhân ngư hơi khác biệt: nước mắt không thể biến thành hạt châu, cái gì đó trên trán (mình cứ tưởng tượng là hạt châu sa) không toả sáng, tay không có màng. Thế nên thụ rất nhút nhát. Công lại thấy thụ rất dễ thương, rồi dần dần yêu luôn. Thân thể của công trước đây vướng vào chuyện tình tay ba cẩu huyết, là nam phụ điên cuồng theo đuổi 1 giống cái xinh đẹp đã có bạn giai đại gia có quyền có thế. Bạn kia có tâm hư vinh nên thái độ vẫn mập mờ. Giờ công xuyên qua, không theo đuổi nữa thì bạn kia lại hay tìm đến. Cái này nửa thúc đẩy quá trình của 2 bạn, nửa làm công bị thương nặng, suýt chết. Chẹp, giống cái kia quá tự kỉ.

Thụ trong truyện này cũng là bạn thân của giống cái bỏ chồng bỏ con trong Xuyên việt thú nhân chi thành, sau cũng là bạn thân với thụ trong truyện kia.

Nói chung là mình cũng rất thích hệ liệt này. Truyện nào cũng hay, chỉ là bạn edit không chỉnh hết tên riêng, VD: trấn Topaz nhưng rất nhiều chỗ vẫn để là Thác Mạt trấn, hoặc trên bạn công trong Xuyên việt chi thâm hải nhân ngư lúc thì Hán Việt lúc thì Anh.

Tác giả: Bút Doanh Doanh đích Hoa nhi

Truyện này bối cảnh hơi khác các truyện trên. Khoa học công nghệ phát triển cực mạnh, rồi xuất hiện người dị biến, người biến chủng có dị năng (khả năng khống chế các nguyên tố). Quá hoàn hảo khiến con người sợ nên tiến hành thảm sát. Thụ và 1 robot trí năng trốn thoát được, rơi xuống tinh cầu thú nhân.

Có công nghệ rồi nên thụ cũng rất mạnh. Rồi thì ngôn ngữ cũng không có vấn đề gì. Như bình thường thì vẫn là công phát hiện thấy giống cái đơn độc, rồi đưa thụ về bộ lạc. Thụ mạnh mẽ nên được rất nhiều người theo đuổi, thụ phiền quá, công nhảy ra bảo chúng ta giả vợ chồng đi. Thế là thụ cứ thế bán mình :v

Truyện hai bạn này thì nhẹ nhàng ấm áp, truyện về bạn người máy mới ngược. Bạn ý cũng thích 1 thú nhân, khao khát có thân thể của con người. Khi nghe nói nhân ngư có khả năng thoả mãn được điều này thì bạn ý quyết chí đi tìm đảo nhân ngư. Đến nơi thì bị nhân ngư tế ti bắt lấy linh hồn nhét vào thân thể thuỷ tinh làm đồ chơi. Nhân ngư trong truyện này ác lắm, tàn nhẫn vô cùng (mất hết cả hình tượng T^T). Sau, tên kia biết được chuyện của bạn người máy, đồng ý cho bạn ý thân thể của nhân ngư. Nhưng khi trở thành nhân ngư thì không có tình cảm, thế là bạn ý quên hết. Sống bên nhân ngư tế ti mười năm (làm bạn thôi, tên nhân ngư kia thì thích bạn người máy nhưng không biết là thích), cuối cùng bạn người máy cũng nhìn thấy bạn công. Công mười mấy năm vẫn chờ đợi và tìm kiếm bạn người máy. Bạn người máy không nhận ra công nhưng cảm thấy quen thuộc nên đem giấu công ở một chỗ, ngày ngày đến tìm. Sau tên nhân ngư kia phát hiện ra, giết công. Thụ đến thấy công đã chết, lúc này nhớ ra tất cả, thấy người vẫn còn hơi ấm, thế là quyết định đưa công lên bờ, dùng thịt của mình để hồi sinh công. Đủ 49 ngày. Lúc này con của thụ chính tìm thấy hai người, đưa về. Sau đó 2 người HE. Còn con của thụ chính mục đích là đi trả thù nhưng lại quay sang thích tên nhân ngư độc ác :v

Truyện này đoạn đầu đọc cũng hay nhưng như kiểu 2 truyện ý. Nửa đầu là cp thú nhân, nửa sau là cp người máy. Nửa sau ngược quá. Mà thụ chính lúc đầu còn mạnh mẽ cường cường 1 tý chứ về sau (theo nhận xét của 1 bạn trên vnsharing mà mình thấy khá đúng) càng bà tám. :|

Truyện này có 8 bộ, edit hoàn 6 bộ, mình cũng chỉ cố hết được 6 bộ thôi, không quá thích truyện này nên không coi QT 2 bộ còn lại.

Xem cây gia phả truyện này đúng là hoành tráng, thỉnh thoảng đang đọc, thấy có nhân vật mới lại phải giở ra xem lại để xác định cp :v

Bộ 1: bối cảnh tương tự Dị thế chi thú nhân bộ lạc. Trái Đất phát triển đến 1 trình độ nhất định, bị 1 người ngoài hành tinh xâm lược. Thụ và 1 người máy trí năng trong lúc chiến trang thì rơi vào hố đen, xuyên đến tương lai. Mò mẫm 10 năm, tàu sắp cạn kiệt năng lượng nên đành đáp xuống 1 hành tinh. Hoá ra đây chính là Trái Đất. Ngày trước sau chiến tranh thì bị huỷ diệt hay đại loại thế, nên giờ tiến hoá lại từ đầu. 1 (hay vài) người còn sống sót cố gắng tiến hoá, cấy gen thú gì gì đó, nói chung là cố gắng duy trì tồn tại trong thiên nhiên khắc nghiệt. Khi thụ đến thì đã qua mấy trăm năm tiến hoá rồi.

Công phát hiện thụ trước, thấy tò mò, theo dõi vài ngày, sau hai bạn đánh nhau 1 hồi, thụ ngất, công vác về bộ lạc :v Tình cảm hai bạn tiến triển cũng nhanh dù thụ còn giãy giụa khoản vị trí, nhưng 1 lần công cứu thụ, ẻm rốt cục tự nguyện nằm dưới :3 Bộ 1 nói nhiều về quá trình tiêu diệt tàn quân của hành tinh xâm lược.

Bộ 2 là về con của 2 bạn. Kiểu hơi nhược thụ mình không thích lắm. Được cái công đủ bá đạo. Vì em của công nghịch ngợm muốn đi thám hiểm, thế là thụ bị ưng nhân bắt. Bộ lạc này sống trên núi cao rất lạnh, giống cái không chịu được, nên thường đi bắt giống cái của các bộ lạc khác về giao phối, đẻ xong thì đuổi về. T^T Ai cũng ghét mà mình càng ghét! Thụ còn nhỏ nên may chưa bị thằng kia làm gì. Sau công cứu được.

Còn em của công bị trôi về phía nam, rơi từ trên thác xuống, mất trí nhớ. Người yêu đi tìm mãi, gặp nạn suýt chết. Mọi người trong tộc đến cứu, trên đường gặp được em của công.

Trong bộ này còn có 1 bạn cũng xuyên đến, là cấp dưới của thụ trong bộ 1. Mình không thích thụ này, cứng đầu cố chấp. == Bạn này sau khi tỉnh lại, nghe lỏm được mọi người nói chuyện về những gì xảy ra với Trái Đất, shock quá chạy đi, bị ưng nhân bắt được (chính là tên ở trên đấy). Tên này là con tộc trưởng, từ lâu cũng thấy bất bình với tập tục của tộc nhân, quyết chí dọn nhà đến 1 nơi đẹp hơn, xây dựng bộ lạc mới. Bắt được thụ rồi chuyển nhà luôn, đúng kiểu thành gia lập nghiệp =)) Nói chung là có chửa rồi nhưng thụ vẫn cố gắng tìm cách chạy trốn. Lúc chạy trốn, công cố gắng đuổi theo dù đang bị thương, nhìn công rơi xuống, thấy đau lòng mà vẫn nhắm mắt đi tiếp. Sau gặp được em của công chính trong bộ này (bạn mất trí nhớ ý), đi cùng nhau, tìm thấy cái như kiểu phòng thí nghiệm hay đại loại thế, có đá ký ức, lưu trữ những việc đã xảy ra trên Trái Đất. Sau đó thì hai người gặp được tộc nhân cứu viện. Cuối cùng công tìm đến. HE. Đúng kiểu tự ngược cẩu huyết. == Tại ngày xưa công nóng nảy, không biết cách diễn đạt nên thằng thụ có thành kiến sẵn rồi (về chuyện Trái Đất) mới quyết tâm bỏ đi.

Bộ 3, thôi sang đây nhân vật bắt đầu lằng nhằng rồi. Đại khái là về chuyện tình 1 thú nhân với 1 nhân ngư. Nhân ngư cũng do cấy gien mà tạo thành nhưng gien không tốt bằng thú nhân nên dần tuyệt chủng. Tộc trưởng của nhân ngư là người máy trí năng khá cổ hủ, cho rằng thú nhân thấp kém, nhân ngư mới là tuyệt mỹ nhất, vậy nên cấm nhân ngư qua lại với thú nhân. Mẹ thụ lúc sinh sản, bơi vào vùng nước ngọt rồi bị thế nào đó mà lưu lạc đến gần tộc thú nhân. Sau mẹ thụ cũng đi đâu mất, trong lời kể của thụ thì chết rồi (hình như cá mập tấn công?) nhưng về sau vẫn thấy giống sờ sờ, mà cha thụ thì nhân ngư vây cá mập (:v). Đại khái là vì cái quy định của tộc trưởng nên cha thụ quyết chí bắt con của thụ về, cho thụ ăn cái khoáng thạch gì đó khiến thụ biến hoàn toàn thành giống đực. Sau đó là hành trình tìm con, cứu con, thụ ở bộ 1 ra mặt đi thuyết phục người máy tộc trưởng, vân vân mây mây. Ông bố của thụ khi đem đứa cháu về trước mặt tộc trưởng cũng nhận ra mình đã sai lầm vì tộc trưởng định lấy đứa bé đi làm thí nghiệm thì phải, thế là bảo vệ cháu đến cùng.

Túm lại là cách mạng thành công, thú nhân và nhân ngư có thể qua lại với nhau, thêm 1 cp ưng nhân x nhân ngư (lạnh lùng lãnh khốc công x tạc mao cứng đầu bướng bỉnh thụ).

Bộ 4 là về con của bạn cấp dưới xuyên qua với ưng nhân. Do cơ thể bạn dưới bị ảnh hưởng cái gì đó nên em thụ ban đầu tưởng là giống đực nhưng hoá ra lại là giống cái. Công là mãnh sư (sư tử có cánh ý), là giống thú nhất mạnh nhất nhưng cô độc nhất. Trứng dựng dục trong cơ thể mẹ đủ 8 tháng, đẻ rất khó, thường phải khoét bụng để lấy nên mẹ thường sẽ chết. Cha yêu mẹ nên thường đi theo, bỏ mặc con tự sinh tự diệt. Mãnh sư rất mạnh nên không ai dám xông vào lãnh địa. Thụ hẹn người yêu của em tại một hồ nước, gọi thằng em ra cho 2 đứa bí mật hẹn hò (tình yêu bị ngăn cấm vì mọi người vẫn không thích ưng tộc tại đa số ưng tộc vẫn làm điều ác :v). Không may là cái hồ nằm trong phạm vi lãnh thổ của công. Người yêu em trai bị bắt, hai người cứu. Thụ bị công giữ lại, thay thế cho giống cái. Thụ không khuất phục, tìm mọi cách giết công báo thù. Dưng đương nhiên công rất mạnh, ẻm sao trốn thoát được. Sau rồi gặp anh kết nghĩa của công cùng giống cái đang chửa của ổng. Bạn này bị bắt đến, bị ép buộc cũng không thích ông anh. Thụ kéo bạn ý chạy trốn, lừa 2 mãnh sư vào sào huyệt của con gì đó. Nói chung thụ này cố hại người nhưng toàn hại mình. Sau còn rơi vào hang nhện gì đó (tưởng tượng đến cảnh ở trong Harry Potter ý). Vì cứu 2 đứa thụ mà anh của công chết. Thoát ra rồi, công nghe theo lời trăn trối của anh, muốn đưa bạn có chửa về phía nam để ăn cái cỏ gì đó (đại khái là phá thai để bạn ý khỏi chết). Lúc này đụng phải thanh mai trúc mã của thụ, tên kia húc công xuống vực, đưa 2 người về ưng tộc. Công rơi xuống vực, quyết định quay lại xem anh thế nào (ông này bị nhốt trong kén nhện), hoá ra chưa chết. Cứu ra thì công mất 1 con mắt. Anh của công đến ưng tộc, đại khái là cố gắng bắt đầu lại với thụ của mình. Bạn cấp dưới có khoa học kĩ thuật nên cái chuyện sinh đẻ là không vấn đề. Thụ lúc này mới biết sự thật mình là giống cái, shock, bỏ đi với nhân ngư thầm mến mình (con cp ưng nhân x nhân ngư bên trên). Gặp phải hùng tộc, vì mọi người vẫn ghét ưng nhân nên bị đánh rồi thả trôi sông. Căn bản muốn đi rồi nhưng cái con nhân ngư kia cứ vênh vênh, chả biết cái gì mà cứ thích ta đây (rất đáng ghét >”<) nên cứ ở đấy làm bọn kia ngứa mắt nên mới thế. Lúc này công đến cứu kịp. Giờ mới chấp nhận sự thật. Còn nhân ngư kia thành cp với thanh mai trúc mã của thụ.

Bộ 5 về chuyện 1 bé gấu mèo (gấu trúc ý, quốc bảo ý, thế nên thiên vị dã man!) và cháu của cp bộ 1, con cp bộ 2 =)) Hùng tộc toàn gấu xám, có mỗi thằng bé là con nhặt được, hình dáng khác người, là giống đực sức lại yếu nên bị mọi người xa lánh. Được bộ đúng kiểu đồng tính thì nhược thụ mới đau chứ == Thụ kết bạn với một xà nhân, sau này là người yêu em song sinh của công. Công nhìn thấy thụ nhất kiến chung tình vì quá đáng yêu. Tìm mọi cách lừa về tộc nhưng thằng bé quá tự ti lại còn ngu ngơ, nên là suốt ngày tự kỉ nghĩ này nghĩ kia. Đây là bộ mình ức chế nhất! Vì có cái bộ dạng đáng yêu, được nhiều người quý mến mà vẫn cứ tự kỉ. Sau vì không biết, đưa nhầm thuốc cho nhân ngư (cái đứa đáng ghét ở bộ 4 ý) làm nó bị sốt. Tự ti, tự trách này nọ, bỏ đi làm thằng công phát mệt. Lúc này có mấy bộ lạc bị khủng long tập kích, công cùng tộc nhân đi trợ giúp, chả có thời gian mà đi tìm. Trùng hợp là công đến giúp hồ tộc, thụ cũng lưu lạc đến đây. Thấy công thì thụ trùm vải lên đầu trốn tránh, còn định bỏ trốn nhưng không thành. Sau tình cờ công phát hiện ra. Con gấu vẫn còn tự kỉ. Cứ ngơ ngơ ngốc ngốc. Lằng nhằng mãi đến lúc công chiến đấu bị thương nặng mới coi như giải quyết được vấn đề. Thằng công đúng là bị M mới thích. ==

Thích cp của thằng em song sinh hơn. XD Xà nhân gien không tốt, nhiều khi mất hết lý trí, hoá thú hoàn toàn, rất máu lạnh và tàn độc. Công bị cắn, may mà được cứu chữa kịp thời. Thụ bị anh song sinh của công (thằng bị M phía trên) bắt về tộc. Sau công tỉnh lại, hai đứa dây dưa 1 hồi (ít đất diễn lắm). Công dụ dỗ thụ làm tình. Ẻm thấy thoải mái, rất thích, thế là bán mình :v

Bộ 8: thụ là giống cái nhưng noi gương thụ bộ 1, muốn trở thành tộc trưởng. Nhưng thụ bộ 1 không phải như giống cái nơi đây (người ta là thiếu uý mà ==), rất mạnh mẽ, còn thụ này thì lại rất yếu. Thông minh là không đủ mà còn phải có hậu thuẫn. Căn bản thụ bộ 1 cũng là có chồng rất mạnh nên mới vững vàng như thế. Mà trong số các giống đực thì chỉ có cháu thụ (aka công) là đủ tiêu chuẩn. Thụ sinh sau đẻ muộn nên cũng xấp xỉ tuổi công. Công rất yêu thụ nhưng thụ vẫn bị vướng mắc vấn đề loạn luân. Cuối cùng thụ quyết định lợi dụng công vì vị trí tộc trưởng, công cũng tình nguyện để thụ lợi dụng. Thật ra thụ cũng thích công nhưng 1 phần là khúc mắc khoản loạn luân, 1 phần là cái tôi từ bé đã muốn mạnh mẽ như giống đực. Nói chung thụ này rất xoắn. Sau rồi cũng thông. Dù thụ này bướng nhưng cứng đầu không bằng thụ trong bộ 4, càng không ngu ngốc, nhu nhược như thụ trong bộ 5 nên mình cũng không ghét ẻm lắm.

Ngoài ra còn nhiều cp phụ rải rác trong truyện. Túm lại là trong 6 bộ thì hầu như bộ nào cũng có chi tiết mình không thích nên về tổng thể thì mình không thích truyện này dù nó khá hoành tráng về khoản dây mơ rễ má. :v